Minh Thần – Chương 53

∞ Chương 53 ∞

 

Không đề cập tới việc sắp xếp theo kịch tình, dựa theo thái độ lúc trước tú bà đối đãi cậu, cùng ngoan tâm muốn đả thương cậu, cậu liền biết quan hệ giữa bọn họ là địch nhân, nhưng ngại thân phận và địa vị hèn mọn, cậu đều đem cảm xúc đặt ở đáy lòng. Hai người diễn xuất không giống nhau, nhân viên công tác đều thích diễn xuất của Cố Hoài Dương, khi cậu quay sẽ không trì hoãn quá lâu, nhưng đến lượt Quý Mộ Ảnh quay thì NG rất nhiều lần. Nguyên nhân chủ yếu đều xuất phát trên người Quý Mộ Ảnh, diễn xuất của gã nhạt nhẽo đối diễn với Cố Hoài Dương theo phái thực lực thì trở lên thảm không đành nhìn, nhưng bất đồng với phó đạo diễn công chính bên tổ B, Lâm đạo lại đem hết nguyên nhân đổ lên đầu Cố Hoài Dương, còn hung ác mắng Cố Hoài Dương diễn không tốt, “ Cố Hoài Dương, biểu cảm của cậu không đúng.”

“ Đến! Cậu phải giống như đang gặp người có thâm cừu đại hận vậy.”

“ Cậu đối diễn với Vân Phàm, phải cười lên, như vậy mới tốt.”

Cố Hoài Dương sửng sốt, chậm rãi lộ ra một tia khó xử, “ Tôi cảm thấy biểu cảm như vậy không thích hợp.” Nhân vật Vân Hiên cảm xúc nội liễm, thêm việc sinh hoạt bên trong nhạc phường không quang minh, làm sao có thể cười khi nhìn thấy ca ca.

Lâm đạo bất mãn khi Cố Hoài Dương không hợp tác, ba một tiếng, từ chỗ ngồi đứng phắt dậy, “ Cái gì không thích hợp?! Trường quay là tôi nói chuyện hay là cậu tự do phát huy.”

“…” Cố Hoài Dương trầm mặc một lát, cuối cùng đành phải gật đầu đồng ý.

Khi quay phim một lần nữa, cậu đi lên mở cửa, nhìn thấy Quý Mộ Ảnh đang đứng ở ngoài, trong lòng cả kinh, bọn họ là huynh đệ thất lạc nhiều năm, gặp lại nhau thân phận cách xa khiến cậu không cách nào nhận thân với ca ca, cũng không thể nói quá khứ cho hắn biết, có thể thấy được người thân duy nhất còn lại trên đời, như cũ muốn tới gần hắn, cậu thỉnh Quý Mộ Ảnh tiến vào, rót cho hắn một chén trà xanh, sau đó dựa theo yêu cầu của Lâm đạo mà cho hắn một nụ cười nhạt như mây mù.

Khi Quý Mộ Ảnh tiếp nhận chén trà, đầu ngón tay run lên, chén trà rơi mạnh xuống đất, Cố Hoài Dương phản ứng chậm nửa nhịp liền bị bỏng đến chân, sau đó mạnh mẽ co chân lên, động tác quá lớn đụng thẳng vào bàn, nhất thời trà cụ bên trên bay ra ngoài, Cố Hoài Dương theo bản năng tiếp đến, nhưng vẫn không thể cứu được vận mệnh rơi xuống đất của trà cụ, một trận âm thanh cạnh choang vang lên, Lâm đạo tức giận rống to, “ Cut!”

“ Đạo diễn, nước trà thật sự rất nóng.” Mày Quý Mộ Ảnh nhăn lại thật sâu, vì sai lầm của bản thân mà lấy cớ.

Lâm đạo nói, “ Tôi biết cậu không sai.” Quay đầu nhìn Cố Hoài Dương, ánh mắt sắc bén như muốn phay thây cậu ra vậy, “ Cậu làm cái gì vậy hả, khi rót trà không biết cảm nhận nhiệt độ sao? Ngu ngốc! Bộ trà cụ đều vỡ nát rồi!”

“…” Cố Hoài Dương cúi đầu không lên tiếng, không ai chú ý tới bên trong giày của cậu toàn là nước trà, quan tâm cậu có bị bỏng hay không, ánh mắt mọi người đều tập trung đến nhân vật chính Quý Mộ Ảnh.

Mà Lâm đạo răn dạy không dứt  Cố Hoài Dương, cho rằng cậu không chỉ trì hoãn tiến độ quay phim, mà còn tay chân vụng về làm vỡ đạo cụ, luôn oán giận cậu, chưa từng nghĩ tới là do Quý Mộ Ảnh làm khó cậu. Ông ta ôn nhu nói với Quý Mộ Ảnh, trong âm thanh tràn đầy tia lấy lòng, “ Quý Mộ Ảnh, cậu trước tiên nghỉ ngơi mười phút đi, chờ bọn họ bố trí tốt trường quay rồi tiếp tục quay phim, đợi lát nữa quay thần sắc của cậu phải…”

“ Ân.” Quý Mộ Ảnh nhẹ nhàng đáp lại yêu cầu của Lâm đạo, dư quang trong mắt hướng về khu nghỉ ngơi của Cố Hoài Dương, cảm giác thân là vai phụ như cậu ti tiện không chịu nổi, mà bản thân mình có bảo đao này trong tay, tùy thời có thể lấy đầu cậu.

Cố Hoài Dương trở lại khu nghỉ ngơi, ánh nắng ấm áp buổi sớm dừng trên người cậu, mồ hôi dày đặc trên trán lăn xuống, hiển nhiên là bộ dáng cực kì nóng, Tiểu Trần đem trà lạnh đã chuẩn bị tốt đưa cho cậu, “ Lúc nãy không bị thương đi?”

“ Không có việc gì.” Cố Hoài Dương lắc lắc đầu, cả người đều bị hun nóng, nhớ tới hành động của Quý Mộ Ảnh, ánh mắt không khỏi ảm đạm lên, khả năng đối phương rất ghét cậu, mà kết tiếp còn quay chung rất nhiều cảnh.

Tiểu Trần thấy sắc mặt Cố Hoài Dương không tốt, lại rõ ràng cảnh quay tiếp theo sẽ không dễ dàng, vẫn là cổ vũ cậu, “ Đạo diễn tính tình không tốt, ông ấy nói cái gì anh đừng để trong lòng, lấy thực lực của anh rất nhanh sẽ quay xong.”

“ Ân, tôi sẽ cố gắng.” Cố Hoài Dương uống một ngụm trà, tiếp tục xem kịch bản, bảo đảm khi quay không xảy ra bất cứ một vấn đề gì, nhưng có lẽ do thuốc cảm uống lúc trước phát huy tác dụng, tinh thần cậu có chút không ổn, nhìn một lát đã cảm thấy mệt nhọc.

“ Tất cả mọi người chuẩn bị!” Giọng nói Lâm đạo như tiếng sấm vang lên trong trường quay, cơn buồn ngủ của Cố Hoài Dương liền bị đánh tan, ngẩng đầu thấy toàn nhân viên đã vào chỗ, không trì hoãn thêm nữa bước về phía trường quay.

HẾT CHƯƠNG 53.